ổ quốc ơi, ào ào sóng vỗ
Từ ngàn dặm Trường Sa, Hoàng Sa
Hay dào dạt nước triều bể Đông
Từ đất đảo mặn nồng vị quê hương
Hay hàng cây bão tố chẳng lung lay
Trời Trường Sa, xanh màu trời Tổ Quốc
Cát Hoàng Sa, vàng màu cờ Việt Nam
Cây Trường Sa thấm hồn đất nước
Cỏ Hoàng Sa, đẫm máu cha ông.
Có nơi nào nặng tình non nước,
Tựa miền biển đảo xa xôi?
Có lòng nào không đau thắt lại,
Khi giặc vào cướp đảo của ta?
Có tim nào nào máu không sôi sục
Nỗi căm thù loài lang sói tham lam?
Có tay nào không nguyện cầm súng,
Giữ lấy từng hạt cát quê hương
Đứa con nào mà lại không thương cha?
Người dân nào mà lại chẳng yêu nước?
Con- học sinh- vững vàng tay bút
Khi Tổ quốc cần:
Con- chiến sĩ- sẵn sàng tay súng
Con sợ chết. Có hề chi
Bởi đời nô lệ khác gì chết đâu?
Tay con cầm chắc tay súng
Mắt con nhắm bắn, thẳng hướng quân thù.
Chân con đạp lên từng tấc quê hương
Phổi con thở, dẫu khét mùi súng đạn
Cũng có mùi quen thuộc, vị quê hương
Máu con rạo rực máu Lạc Hồng
Đang sôi trong huyết quản Rồng Tiên
Và miệng hét to đuổi lũ chó ngông cuồng
Hét cho bão nổi lên
Hét cho sóng cuộn về
Gọi tên cha- Long Quân
Gọi tên mẹ- Âu Cơ
Cha đừng buồn cha nhé
Mẹ đừng khóc mẹ ơi
Súng con cầm quyết chẳng buông
Máu con đổ cho cây theo tươi tốt
Và xác con vun xới những màu xanh…
Hỡi đồng bào từ trăm trứng, mẹ Âu Cơ
Nay đã thành tám mươi triệu con sóng vỗ
Nếu đoàn kết lại thành cơn hồng thủy
Cuốn phăng đi, lũ chó tham tàn.
Ôi Tổ Quốc ca khúc khải hoàn
Đất Trường Sa, vùi xác giặc
Cây Hoàng Sa, tưới máu thù
Nước biển Đông, chôn tàu địch.
“Ôi Tổ quốc ta yêu như máu thịt.
Như mẹ cha ta, như vợ, như chồng.
Ôi Tổ quốc, nếu cần ta chết.
Cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông ...”